1. Tiền nhân có câu: Kiền dĩ dị tri, Khôn dĩ giản năng, nghĩa là: Đức của Kiền nó thể hiện cái Tánh để thấy biết sáng tỏ, hiển hiện, công khai, cụ thể, trực tiếp, rõ ràng; còn Đức của Khôn nó thể hiện cái Tánh giản đơn, ôn hòa, nhu thuận, mềm mỏng và cũng dễ hiểu… Đó là Đức-Tánh Tình-Ý của Vũ Trụ Vô Hữu, của Thiên Địa Quỷ Thần.
2. Hễ người nào không muốn an nhàn, tức muốn làm nên việc cả trong thiên hạ, thời hãy noi gương, bắt chước cho được cái Đức-Tánh Tình-Ý của Thiên-Địa Quỷ-Thần.
- Giản dị – dễ biết.
- Dễ hiểu – sáng tỏ.
- Nhu thuận, dễ theo – hiển nhiên, tự nhiên.
Nhưng tất cả đều phải thật đúng lúc, tức phải Ăn khớp, nếu không vẫn phải chờ thời. Có như vậy thì mới có cơ hội để cho thiên hạ sẽ về với mình, cũng tựa như muôn loài vạn hữu đều phải quy về Vũ Trụ luật, làm nô lệ như điên cho Biến-Hóa Luật đó vậy.
3. Hễ càng sáng tỏ, tất nhiên, càng có nhiều người để đồng ý, hễ càng dễ hiểu biết thì càng có nhiều người bắt chước theo được. Giản đơn, ngay thẳng, không ngoắc ngoéo quanh co thì rất dễ dàng tìm được nhiều người đồng tâm hiệp lực. Đa số nhân loại nặng về Uy danh, nghiêng về Quyền lợi, thích danh vọng tiền tài, tình nghĩa nói vắn tắt là:
DANH – LỢI – TÌNH.
4. Do vậy, hễ ta mở cửa ra được 01 con đường nào gồm có cả: Danh, Lợi, Tình có thể gọi nó là: xa lộ hấp dẫn giản đơn, giản dị, dễ biết, dễ bắt chước theo mà làm. Lẽ tất nhiên, thiên hạ sẽ nô nức đổ xô về con đường hấp dẫn đó, ngõ hầu hưởng thụ được trọn vẹn cái tứ khoái, khoái lạc của Đạo Đời. Mà cũng cần có đa số người Đời Đạo chuyên lo hưởng thụ tứ khoái thì kẻ sĩ mới có dịp hành hiệp giang hồ được.
Bằng không như vậy thì kẻ sĩ cũng thất nghiệp luôn… Không có đa số người ngu thì không có công việc lớn, việc cả tất kẻ sĩ thất nghiệp, không có kẻ sĩ hành hiệp được. Không có đa số người ngu ùn ùn say đắm đi trong đêm, thời kẻ sĩ không có dịp gì để thuận thiên hành đạo. Do đó, Vũ-Trụ-Đạo Kỷ-Nguyên Liên-Hành-Tinh nói:
ĐẠO KHÔNG ĐỜI thì ĐẤT TRỜI KHÔNG CÓ!
ĐỜI KHÔNG ĐẠO thì TRỜI ĐẤT ĐI VỀ ĐÂU?
Nghĩa là: không có Lý Biến Hóa (Đạo Vô Cực) không hóa thành ra Vô Hữu Vật (hóa thành Đời), sống động linh động thì làm gì có Trời Đất. Đất Trời không thoát thai từ Đạo Vô-Cực (Đạo) thì Đất Trời từ đâu chui ra? Và đi về đâu?
Mãi về sau, Đạo Cực-Vô trổ sinh bông trái trên hiện thân loài người, cũng dùng một Âm Dương lý lẽ như vậy mà thôi. Do đó, để làm được công việc lớn, cả, cho thiên hạ thời phải nhớ:
- Kẻ sĩ là kẻ phải làm tôi mọi cho thiên hạ
- Khiến xui được thiên hạ thời phải hợp tình, hợp lý và phải ở trong nguyên tắc giản dị, cụ thể, rõ ràng,… Đa số thiên hạ không phải là người lo lý luận, nghiên cứu gì cả. Thiên hạ chỉ ùn ùn chạy theo, chạy về với mọi cái lạ tai, lạ mắt, kích thích, hứa hẹn, hấp dẫn tứ khoái.
Bởi lẽ đó, chúng ta buộc phải hạ thật thấp khoa Biện-Minh Chứng-Nghiệm Chân-Lý Toán Học Biến-Thông (hay là khoa Tri-Hóa Thần-Toán Vô-Cực Số-Lý). Cái khó là hạ thấp, đại chúng hóa cho đa số người đời để theo học được, để hiểu được mà vẫn không mất lý, lạc lý, mờ lý.
Đó là lý do quyển Văn Minh Dịch Lý Việt Nam tập III này ra đời. Nó là Văn Minh Dịch Lý Việt Nam được và bị đại chúng hóa Thiên-cơ, Thời-cơ, Nhân-cơ, Tĩnh-động Vật-cơ và Thần-cơ Số-lý.
5. Xét thấy hiện nay, chúng nhân thiên hạ đang lặn hụp và ùn ùn chạy theo Văn Minh Số Lý cân, đo, lường, đếm và Văn Minh cơ khí giết người cũng để mong cho nhanh đạt được Danh, Lợi, Tình mà thôi. Tiếc thay! đường trường của Văn Minh cơ khí đã gặp sự phản chủ, cân đo lường đếm thay cho nhân tình nghĩa, khiến cho Danh, Lợi, Tình, tứ khoái chẳng đạt được bao nhiêu, mà cảnh tự sát tập thể cứ lãng vãng bao quanh! Thiên hạ Đông, Tây, Nam, Bắc đều vỡ mộng, thất vọng, đã hiểu rõ cây gậy nguyên tử khinh khí không thể là bảo kiếm hạnh phúc của loài người. Nói rõ hơn, một thiểu số người đang nắm quyền lực của Văn Minh cơ khí giết người chẳng làm được trò trống gì cho cuộc tiến hóa của loài người cả. Tại sao vậy? Tại vì công cuộc tiến thoái hóa của loài người là do Trí-Tri-Ý của họ, cũng như cơ khí là con đẻ của Trí-Tri-Ý mà thôi… Chính Trí-Tri-Ý đòi Hòa Bình và chính Trí-Tri-Ý dùng vũ lực. Vậy là bế tắc hiển nhiên thôi. Mà hễ bế tắc, thời giả dối, giả nhân, giả nghĩa xuất hiện ngày lớn lên, tức là Thời của bóng tối Trí-Tri trưởng lên và ánh sáng Trí-Tri ẩn tàng. Thời của thủ tiêu hiền tài. Thời của con người sợ sự thật phủ phàng!
6. Kỷ-Nguyên Trí-Tri-Ý nói: Nay, là đến lúc thời đại Phục Pháp, mà loài người sẽ được và bị hưởng nhiều lạ lùng mầu nhiệm của hai nền Văn Minh Á Âu hỗn hợp, của thời Hòa Cựu Hợp Tân, Hòa mỹ giữa hai nền Văn Minh Vật Chất Tinh Thần và Tinh Thần Vật Chất. Bởi vì Dịch Lý Tân Kỳ do dân tộc Việt Nam phát minh kỳ này là khoa học tổng tập của nhân thế. Nhân loại sẽ được và bị hiểu rõ và sáng tỏ về Vạn Vật qui Nhất Lý. Nhân loại dùng xài được Nhịp cầu nối liền giữa Huyền-vi và Hiển-hiện đang nằm gọn trong quyển sách này. Quyển sách này giúp cho mọi người khó tánh đa nghi, hoài nghi chủ nghĩa tới đâu cũng mặc, họ sẽ thấy trực tiếp vấn đề Siêu Nhiên, Siêu Hiển Hiển Siêu, vấn đề bắt gặp Thần Thông-Tri, Thần Tri-Hóa cùng Thần Hoạt-Bác Biến-Thông, được bắt gặp thường xuyên trong nhiều bài mẫu thực chứng ở trong quyển này.
7. KẾT LUẬN
Thời Phục Pháp đã đến, thời Mạt Pháp của loài người đang trên đà cáo chung. Cán cân Đạo lý khoa học và khoa học Đạo lý được và bị nền Văn Minh Dịch Lý Việt Nam lấy lại cho sự quân bình, tạo sức sống mới.
Thế là người Việt Nam đã hết sức mình tạo nên, tạo thành ra “xa lộ An Hòa Duyệt Lạc”cho người Việt Nam trước tiên (hợp tình), kế đến cho toàn thể loài người và hậu thế (hợp lý). Chúng ta chỉ còn một điều: “cẩn tắc vô ưu” nghĩa là hễ hành đạo trường tồn phải:
- Lúc nào cũng phải hết sức cẩn trọng, lắng nghe cho thấu triệt Thiên ý, Thời lệnh, xét kỹ thầm kín của nhu cầu thiên hạ sự. Phải làm như vậy, thời thiên hạ mới được hưởng sinh khí của Kỷ-Nguyên Mới Tiên-Hậu Thiên Trí-Tri-Ý.
- Nói khác đi, lúc nào cũng phải là con người của Đức Thần-Minh Vô-Tư (chí công).
Quyển này cố gắng giúp bạn trở thành nhà Tiên Tri Vô Tư, giúp bạn biết đúng, biết rõ về Thời cơ, Thiên cơ, Nhân vật, Tĩnh Động Vật cơ. Trải qua không biết bao nhiêu bài mẫu Biện-Minh Chứng-Nghiệm Chân-Lý-Học tuyệt đối và mãi mãi (Biến hóa luật).
Dịch Lý Sĩ XUÂN PHONG
Biên Soạn CAO THANH