-
Mục lục
CON NGƯỜI LÀ GÌ?
Xã hội loài người liên lạc mật thiết với con người tôi. Tôi bị và được gán một tên chung: CON NGƯỜI! Tôi muốn thật sự biết tôi là gì, những con người đồng loại với tôi là sao? Chúng ta từ đâu đến, để làm gì và đi đâu? Chúng ta khởi điểm từ cụ thể con người để tìm hiểu rốt ráo về “hắn”. Đó là lý do chính đáng mà tôi đề cập con người.
Lẽ dĩ nhiên là con người rất gần gũi với con người. Nhưng khi chịu khó khảo sát rốt ráo về con người, mới hay rằng: con người rất xa lạ với con người. Con người vừa là một cụ thể vậy đó, mà đồng thời con người là một thế giới huyền vi, bí mật đối với con người, nghĩa là con người tha hồ khảo sát mãi mãi, hoài hoài về con người.
Trong cuộc sống, ắt có ngày vui sướng hay đau khổ sao đó, mà tận trong cái tôi sâu kín và lặng lẽ, những dòng tư tưởng kỳ hoặc hé chớm nở … đó là lúc con người tôi biết thắc mắc … Thắc mắc con người là gì? Vậy, hiển nhiên con người là: cái thứ có biết thắc mắc cho chính NÓ, và mọi vật liên hệ xa gần quanh NÓ, mà nó có ý muốn biết đến.
Kể từ lúc con người tôi chịu thắc mắc liên tiếp, theo đường lối truy nguyên thẳng, tức là đi dần vào thế giới Lý học, hầu giải đáp cho được mọi cái tại sao. Học hỏi như vậy, có ý nghĩa là học sự lý cho đến rốt ráo tận cùng kỳ lý của Lý Trí.
Chúng ta đều biết thắc mắc và cố giải đáp cho được mọi thắc mắc, chính là nguồn gốc của hiểu biết thêm cho Trí Tri, Ý, nhờ đó mà con người ngày càng được tinh tấn thêm mãi.
Thế rồi, mỗi khi tôi thắc mắc: tại sao có tôi? tại sao có vũ trụ? Tại sao lại có chúng? Phải thú nhận rằng: chúng ta thường bối rối trước những câu thắc mắc ấy, vì hình như những gì mà con người thắc mắc, há được đáp ứng thỏa mãn ngay? Rõ ràng: thắc mắcthường vượt quá sức hiểu biết của con người, nhưng, NÓ (nó là tánh biết thắc mắc) lại đích thực là con người.
Bởi vì, trong khi tôi thắc mắc, hoặc con người khác thắc mắc hỏi tôi, giả sử như tôi bí tịt, xét lại chính tôi, sẽ thấy tôi đang là trầm tư mặc tưởng! À, thì ra tôi đang dùng chính Lý Trí của tôi sẵn có, để giải đáp mọi thắc mắc, cho dù có giải đáp được hay không. Rõ ràng, tôi đang dùng chính Lý Trí của tôi để suy tư. Nếu như tôi không muốn công nhận có Lý Trí, thì chính tôi cũng phải dùng Lý Trí của tôi để mà biết không công nhận Lý Trí,để phủ nhận Lý Trí của tôi[1] .Vậy thì tôi thật là ngoan cố rất đáng buồn cười!
Con người có tánh biết thắc mắc[2], rồi phải giải đáp mọi thắc mắc sao cho thỏa đáng, con người lại phải dùng xài chính ngay Lý Trí sẵn có. Lý Trí được xem như một khí cụ siêu tuyệt cực kỳ linh động, linh diệu, sắc bén sẵn có ở con người.
Một khi con người chấp nhận Lý Trí, là con người bắt đầu lăn xả vào con đường Truy nguyên Lý học, để tìm hiểu mọi bí mật mà con người đã thắc mắc. Sự biến hóa kinh khủng của Lý Trí, chúng ta không rờ rẫm được, không nghe thấy nó, nhưng, phải công nhận là ta đã, đang và sẽ mãi mãi khu xử nó hàng ngày, giờ, phút, giây tĩnh động, chúng ta luôn luôn phải vận dụng nó.
-
CON NGƯỜI THEO QUAN ĐIỂM DỊCH LÝ
Theo quan điểm Dịch Lý, thân xác có Đức Thần Minh và Thần Thức của con người đang sống động[3], tiến triển, tiến thoái hóa y như muôn ngàn sự vật khác cũng đang sống động. Tất thảy đều bình đẳng, giống nhau cùng là sống động.
Tai, mắt, mũi, tế bào thần kinh nói chung, chúng là giác quan, là cái hiểu biết của lỗ tai thịt, mắt thịt, trí thịt (neuron), chúng là phần hạ, phần hình của Lý Trí, trí thịt là phần Hiển siêu của Lý Trí… Lý Trí là phần Siêu hiển. Lý Trí hiển siêu, siêu hiển là khí cụ duy nhất để con người nhìn biết thế giới Vô Hữu hình, Hữu Vô hình đang sống động … tức chính Lý Trí là cái thứ Siêu Linh động. Đã hẳn, khí cụ Lý Trí hoặc giác quan cũng lầm lẫn, nhưng bó buộc chúng ta phải dùng xài cái đã, phải có vận dụng đến nó luôn.
Đến lúc nhìn biết, nhận thức được, có sự sống động trong thế giới huyền vi, lúc ấy là lúc Thần Thức và Đức Thần Minh chợt lóe sáng lên. Thật ra, Thần Thức trực ngự ở Trí Tri, Ý của con người, còn Đức Thần Minh là phần Âm, so với Thần Thức (xem bài Tiên Hậu Thiên Trí Tri, Ý Thức).
Tôi chưa cần tìm hiểu sự sống của con người có cao cả hơn loài vật không, bởi e rằng phán xét “linh ư vạn vật” (con người Linh hơn muôn loài) may ra chỉ đúng hạn hẹp, chỉ đúng ở trong một phạm vi chật hẹp giữa chúng ta con người mà thôi. Chắc con người phải biết rõ: Vũ Trụ Vô Hữu cực kỳ linh thiêng mầu nhiệm chứ?
Con người theo quan điểm Dịch Lý là: con người có Thần Trí sống động cực kỳ linh động trong qui luật Sống Động. Cũng như vạn hữu đang sống động trong và ngoài nó. Đây là câu nói, câu định nghĩa hết sức vô tư, hết sức hữu lý. Tôi đang sống động, tuy là của riêng tư, tôi tự do nhưng suy cho cùng, xét cho cạn thì tôi đang đứng giữa muôn ngàn sự sống động của loài người và vạn hữu đang vây kín trong và ngoài tôi. Vạn hữu mà tôi muốn nói, bất kể không gian, thời gian, hễ có Lý Trí của con người mon men tới đâu, là nơi đó lập tức được và bị liệt vào Vạn Hữu.
-
CON NGƯỜI SỐNG ĐỘNG TỰ DO TRONG LUẬT TẠO LẬP VŨ TRỤ
Tôi nghĩ rằng Vạn Hữu dù muốn, dù không, cũng đã trở thành hiện hữu. Ít nữa là giác quan tôi có tiếp nhận, tiếp cảm, và cái trở thành này ít nữa cũng phải nằm trong cái Lý thành Biến hóa[4], tức mọi cái trở thành hiện nay đang nhảy múa theo Biến Hóa Luậtvà trong Biến Hóa Luật, khởi từ Nguyên Lý Biến Hóa, tôi gọi là Luật Tạo Lập Vũ Trụ, dựa trên Yếu Lý Âm Dương Đồng Nhi Dị (xem bài Yếu Lý Âm Dương Đồng Nhi Dị).
Nếu chúng ta không tin, cũng như phủ nhận sự hiểu biết của loài người về Luật Tạo Lập Vũ Trụ, nghĩa là: làm gì có chuyện loài người truy ra được Luật Tạo Lập Vũ Trụ? Lại là con người Việt nam tìm ra được Luật Tạo Lập Vũ Trụ? Chuyện rất ngộ và rất khó tin!? Không tin thời tối thiểu, chúng ta cũng biểu đồng tình: Vũ Trụ Thành phải có căn cứ và đi với Qui Luật sao đó chứ?
Và con người tự do sống động trong Luật Tạo Lập Vũ Trụ, Luật Biến Hóa có tuần tự và trật tự, đã chứng minh điều đó khá rõ ràng, nếu chịu khó theo dõi đường đi dĩ nhiên của muôn loại vạn vật một cách vô tư …
-
KẾT LUẬN
Con người theo quan điểm Dịch Lý:
- Là chính con người đặt tên cho con người, tên CON NGƯỜI để neo ý, để phân biệt với những sinh động hơi hơi khác Nó, hoặc quá khác Nó.
- Là một cái Thành: CON NGƯỜI, đi trong Luật Biến Hóa Hóa Thành rồi hóa thành ra CON NGƯỜI BIẾN HÓA.
- Con người, cũng như muôn loài từ trong Luật Biến Hóa Hóa Thành mà ra, mà có (xem bài Lý Thành). Điều này hiểu được rất dễ dàng bởi Lý trí của tôi, cũng như ở Lý trí mọi người, một khi tôi chấp nhận Lý trí đã có, đã thành, thì chính lúc con người tôi thắc mắc, cũng chính là lúc Lý trí biến hóa đang phối hợp Trí Tri … để mà hóa ra có cái Ý thắc mắc rồi liền lập tức biết thắc mắc … và sau đó, thì có nếp nhăn suy tư ở trán, có sự trầm tư mặc tưởng ở điệu bộ, ở nét mặt …
- Rốt lại, nếu tôi, con người Hậu Thiên hóa thành, sinh thành sau Trời Đất, đứng trong quan điểm Vũ Trụ Dịch mà suy luận, thời nhân loại đang có mặt trong thời đại hiện nay, chỉ là sự kết tinh của muôn thuở nhân loại, đã và đang đi trong Luật Tiến Thoái hóa (Biến hóa Luật) mà về đến đây. Con người chui từ Luật Cấu tạo Hóa thành mà ra, mà có và muôn loài vạn hữu cũng vậy (xem giải lý về Manh Nha Không Hoàn Toàn Không), … và con người cũng như muôn loài tiếp tục đi trong Đạo Lý Biến Hóa(xem bài Ý Niệm về Dịch Lý)
- Tất cả nhân loại đều được và bị kết tinh, gồm có đầy đủ các sự Chí Thiện và Chí Ác của muôn thuở nhân loại đã trải qua đó (Hậu Thiên ôm ấp, ấp ủ Tiên Thiên) đang thể hiện ở trong những con người thời nay.
Nói rõ hơn, dù không có tôi, không có con người tôi sinh ra trên đời này, thì Lý Biến Hóa vẫn biến hóa, đi trong Luật Cấu Tạo Hóa Thành, nó cấu tạo hóa thành ra: “tôi – con người” hôm nay, cũng như nó đã cấu tạo hóa thành ra muôn vô hữu vật (tức Vạn hữu) và muôn đời, theo trong qui luật Biến hóa Hóa thành nhất định, không còn có cách gì để ngờ vực chi được nữa.
Rõ ràng: con người là một hóa thành có sự nội hợp, hòa hợp không chia cách giữa SIÊU THỂ TINH THẦN và HỮU THỂ VẬT CHẤT, không chia cách được giữa Lý trí SIÊU HÌNH với thân xác HỮU HÌNH, và đồng thời, CÙNG LÚC CHUNG CÙNG hóa thành ra một lượt: Vô Hữu hình, Hữu Vô hình con người. Danh từ chuyên môn trong khoa Dịch Lý là ÂM DƯƠNG.
Âm Dương hóa thành là một đơn vị Thành Âm Dương cùng lúc chung cùng, bất khả phân ly, không chia cách được.
- Con người là một Hóa thành Biến hóa
- Con người là một Biến hóa Hóa thành
- Con người là một đơn vị, một Âm Dương hóa thành
- Con người là một Tĩnh Động, Động Tĩnh tự do trong qui luật Tĩnh Động, qui luật Sống Động
- Dù muốn dù không, con người đã tựu thành và đang thật sự sống động hết sức linh động, hòa nhịp cùng Luật Thiên Địa Tuần Hoàn đó vậy.
Của: XUÂN PHONG
Và CAO THANH
Viết xong giờ Cấu – Thuần Kiền